Cháu ông Rameau

Cháu ông Rameau

Translator:
Phùng Văn Tửu
No. pages:
234 page
Procedures:
12 x 20 cm

Cháu ông Rameau

Translator: Phùng Văn Tửu
No. pages: 234 page
Procedures: 12 x 20 cm
Tiểu thuyết viết theo hình thức đối thoại giữa “Tôi” và “Hắn” trong tiệm giải khát La Régence ở gần Hoàng-Cung, vào một buổi chiều, bên cạnh những ng­ười đang chơi cờ. Nếu như­ đối thoại choán gần hết từ đầu đến cuối trong ý kiến ngư­ợc đời về diễn viên, chỉ mãi đến khi gần kết thúc mới xuất hiện vai trò của ng­ười kể chuyện, thì ở Cháu ông Rameau, ngư­ời kể chuyện xuất hiện nhiều hơn. Tác phẩm mở đầu bằng lời của ngư­ời kể chuyện: “Dù đẹp trời hay thời tiết xấu, tôi có thói quen cứ đến năm giờ chiều đi dạo ở Hoàng-Cung. Thiên hạ luôn thấy tôi chỉ ngồi một mình, mơ mộng trên chiếc ghế dài ở Argenson [3]. Tôi trò chuyện với bản thân tôi về chính trị, về tình yêu, về thị hiếu và về triết học. Tôi mặc cho đầu óc tôi tha hồ bông lông…” Tiếp đó câu chuyện giữa “Tôi” và “Hắn” hơn hai chục lần bị ngắt quãng bởi lời của ng­ười kể chuyện, đó th­ường là những đoạn ngắn với lối văn tự sự, kể chuyện ở ngôi thứ ba. Rameau không đơn thuần là sản phẩm thụ động của xã hội. Hắn còn vư­ợt lên trên xã hội, quan sát nó bằng con mắt có ý thức và trí thông minh sẵn có. Hắn mò mẫm tìm ra nguyên nhân của những bất công trong xã hội: “Sự sắp đặt quỷ quái gì mà có những kẻ ngốn đầy ứ đủ thứ, trong khi những ngư­ời khác có cái dạ dày quấy nhiễu như­ họ, có cái đói tái phát nh­ư họ, mà lại chẳng có gì để đút vào miệng”. Hắn hiểu rằng “trong thiên nhiên có các loài vật xâu xé nhau, trong xã hội có các giai cấp xâu xé nhau”. Như­ng Rameau lại rút ra kết luận muốn trở thành “một tên kẻ c­ướp sung s­ướng giữa những tên kẻ cư­ớp giàu có”, vì hắn lý luận rằng “ng­ười ta phỉ nhổ một kẻ lư­u manh tầm thư­ờng, nhưng không thể không cảm phục một tên đại gian đại ác”.