Gõ Cửa Nhà Trời
100 trang
Kim Đồng
18.5 x 22.5 cm
Gõ Cửa Nhà Trời
“…Và nữ thi sĩ Bảo Ngọc, hoá ra nàng Thỏ Ngọc, người của xứ Cung Hằng. Thảo nào lần này, nàng chỉ chơi với các em, toàn các em ở lứa tuổi thần tiên, cũng là người của cõi tiên. Nàng dẫn các em đi chơi. Đi đâu? Đi Gõ cửa nhà trời! Bây giờ thì cửa trời đã mở rồi, nữ thi sĩ Bảo Ngọc, hay cô nàng Thỏ Ngọc đang dẫn các em vào cõi bồng lai. Các em tha hồ khám phá nhé. Chúc các em có một chuyến đi thật vui và nhận được bao điều bổ ích và lí thú” (Nhà thơ Trần Đăng Khoa)
“Tôi tin Bảo Ngọc đã gieo những hạt giống tốt lành bằng những hoa cỏ, đám mây, ánh mắt tiếng cười trẻ thơ. Bạn hãy đọc Gõ cửa nhà trời với những Khoảng sân nhà em, Lời hoa bé xinh, Đi vay nhà trời, Đất hát, Chàng Thống soái đồng Đọc xong bạn hãy nhắm mắt lại, biết đâu tâm hồn được thanh tẩy và bạn được cất lê lưng chừng trời.” (Nhà thơ Nguyễn Quang Thiều)
“Tôi luôn bị mê hoặc bởi hoa cỏ và mây trời. Hoa cỏ cho tôi cảm nhận sức sống mạnh mẽ ẩn trong đất đai quê mẹ, còn những đám mây lại cho tôi thỏa sức bay cùng những giấc mơ. Tôi cũng đặc biệt yêu đôi mắt trẻ thơ. Mỗi khi được chơi đùa, ngắm nhìn cái “khoảng trời” trong veo, ngơ ngác ấy là tâm trí tôi lại sáng lên niềm tin thiết tha được tiếp tục gieo những con chữ như gieo những hạt mầm bé nhỏ. Và đó cũng là lí do mà tôi Gõ cửa nhà trời để được chơi cùng các em. Tôi tin, cỏ dại và những đám mây là hai món quà vô giá tặng cho tất cả và trước nhất là tặng cho biết bao em bé sinh ra từ thôn quê đồng nội!”